21/12/12

NGHĨ VỀ CÁC ANH


Các anh nằm lại ở lưng đồi
Bốn phía núi chập chùng che chở
Mỗi ngọn gió qua đây mang niềm thương nỗi nhớ
Của trăm miền gửi tới các anh

Cây mít cụt ngọn trên đồi đã đâm lại chồi xanh
Đứng yên lặng như người lính già mặc niệm
Suốt bao năm dãi dầu chinh chiến
Vết đau hằn từng dáng đất ngọn cây

Những con người đã đến và nằm lại đây
Đều có mẹ trên đầu hai thứ tóc
Có người thương hay buồn ít khóc
Anh không về...tim buốt giá anh ơi

Nỗi đau thương chẳng nói được nên lời
Chỉ thầm lặng đêm đêm mẹ khóc
Chỉ thầm lặng đêm đêm ai trằn trọc
Nghe tim mình thổn thức suốt canh thâu

Thung lũng Quế Sơn đã qua mấy mùa dâu
Con chim nhỏ ngỡ ngàng trước cây rừng trơ trụi
Vẫn Quế Sơn thân quen đồi núi
Mà cánh chim ngơ ngác gọi bầy...


Ai đã từng tới đây
Chắc thấm hiểu thế nào là Tổ Quốc
Trên mỗi mõm đồi trên từng thước đất
Các anh đã nằm
Làm hạt giống của ngày sau.

                                                              Thơ của ĐỖ KIẾN QUỐC
                Anh là học sinh khóa 1968 - 1971 trường cấp 3 Đồng Hới, Quảng Bình
                Hiện đang là PGS, TS - Giảng viên ĐHBK tp Hồ Chí Minh -
Bài thơ là nỗi niềm tâm sự của anh với người anh trai - Liệt sỹ Đỗ Đức Dũng -  học sinh Đồng Hới khóa 1968 - 1971 và đồng đội của anh đã hy sinh tại Quế Sơn, Quảng Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét