22/12/12

TUỔI MƯỜI BẢY


1.
Khi tôi khoác ba lô
Cây ổi trước sân nhà đã ra quả bói
Búp sâu kèn gặp gió đung đưa
Hoa trinh nữ tím chiều xứ sở

Tạm biệt bím tóc đuôi sam
Còn vương mùi hoa bưởi
Cho lời thương nhớ bay xa
Phút chót bên nhau dễ chừng ngột thở

Đêm cuối thu trộn đều thương nhớ
Một nửa mang đi
Một nửa giấu góc vườn
Hương bưởi ủ dịu dàng sương phố núi

Biết mình đã lớn
Lần đầu kề vai
Hơi thở tìm nhau trong đêm dài

Biết mình đang yêu
Tình đầu non dại
Cho gió heo may năm ấy mãi không về

'' Chỉ còn đêm nay đôi ta sẽ chia tay
Đường quen lối vắng sánh bước tay cầm tay
Chỉ còn đêm nay anh cách xa nơi này
Dù có xa nhau đừng lãng quên nơi này'' (*)

Tuổi mười bảy say mê hát
Không biết cỏ cây bên đường rơm rớm phút chia tay

2.
Đoàn quân nhấp nhô bóng núi
Sức trai phơi phới gió ngàn
Rừng già lất phất mưa bụi
Trường Sơn mắc võng xuân sang

Đồng đội hành quân quên tết
Lá dong biêng biếc lối mòn
Hoa chuối nở bừng sắc lửa
Chim rừng tỉnh giấc véo von

Đồng hương chiến trường tái ngộ
Lương khô nước suối chia đều

Dây đàn ghi ta lại bật
Tưng tưng những khúc tình ca
Bạn bè quây quần cùng hát
Cho nguôi đi nỗi nhớ nhà

Hẹn nhau sớm về Đồng Hới
Kỷ niệm trầm tích bến sông
Sóng biển ngàn năm vẫn vỗ
Có người đêm ngóng ngày mong

3.
Dòng chữ khắc lên vỏ bi đông Mẹ ơi con khát!
Khắc lên vỏ cây đại ngàn ngày...tháng...năm...sinh
Khắc họ tên, nguyên quán mình trước giờ súng nổ
Riêng nấm mồ lấp vội chẳng mang tên

Vội vàng lên đường
Quần nhau với địch
Không kịp ghi danh lên mộ chí đồng hương
Địa chỉ giấu trong trái tim người lính

Tiếng súng chẳng bao giờ tắt
Sau loạt bom có đứa không còn mắt để vuốt
Khe suối xa, nước mắt gần, nhỏ trên bờ môi đồng đội
Ngon gió rừng đêm ấy lang thang

Dấu dép in trên vạn nẻo đường
Chân tóe máu, mắt thâm quầng thiếu ngủ
Gối mỏi chân chồn, tuổi mười bảy hề chi
Cùng đồng đội đi về nơi ánh lửa

Hoa đỏ trời và hoa đỏ phố
Phút cuối cùng đỏ ngực bạn bè tôi!

Rũ bụi chiến trường vẫn phong trần trận mạc
Đường về quê ngược bước hành quân
Người lính trẻ ngày xưa vẫn trẻ
Mắt búp bê nhấp nháy nắp ba lô

Niềm vui reo cùng mảnh lụa màu
Quà chiến trường bạn dành tặng mẹ
Mẹ đã khuất chiều hè năm ấy
Cánh đồng khô không kịp đón mưa về

Sau cuộc chiến còn lại cánh tay
Vui chuyện tiếu lâm thiếu hơi con gái
Chiếc nạng gỗ chông chênh ái ngại
Không biết giấu vào đâu khi bạn gái tỏ tình

Sau cuộc chiến, vẫn đằng sau cuộc chiến
Còn bao thằng nằm lại không về
Ngơ ngác bay cùng bồng bềnh mây trắng
Cùng lời thề tuổi mười bảy, ngàn lau.
----------------

(*) Bài hát được thanh niên thời ấy ưa thích.

  Trích trường ca '' ĐỒNG HỚI KHÚC HUYỀN TƯỞNG'' - của nhà thơ Thái Hải
          
        

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét